Time Travelled — 12 months

A letter from August 16th, 2013

Aug 16, 2013 Aug 16, 2014

Peaceful right?

Dear FutureMe, Gửi tôi Lần này không còn là Renki nữa rồi, giờ phải gọi là Gin chứ ! ^^ Gin ơi, từ giờ hãy hình thành thói quen viết nhật kí được không? Tớ thấy nhiều người nói rằng viết nhật kí thật trẻ con, nhưng mà... đó là thói quen của một người biết hưởng thụ hạnh phúc, chẳng phải sao??? Gin à, vậy là kết thúc một năm đại học rồi, giờ bọn mình đã là sinh viên năm 2 rồi đó ^^ Sinh viên FOT - HOU. Vậy mà tớ cứ nghĩ mình sẽ học ở HOU một năm, rồi thi lại NEU đấy, ôi cái sự đời sao thấy như một giấc mơ vậy. Tớ không biết giờ tớ đã bớt bồng bột chút nào chưa? Nhưng thứ tớ học được nhiều lắm. Gin à, đừng sống khép mình được không, chẳng phải là bảo phải như cánh chim đại bàng, sải rộng trên không trung à ^^ Gin à, bọn mình cùng làm một số việc nhé. Đầu tiên là liệt kê những người bạn mới của chúng ta nè ^^ Ở lớp đại học, cậu có thêm rất nhiều bạn phải không? Kì thực, lớp trưởng ý, Hoài ý, tớ không biết suy nghĩ của mình về lớp trưởng thế nào nữa? Đôi khi tớ muốn an ủi bạn ấy, nhưng nhiều lúc cũng rất muốn mắng bạn ấy một trận, vì vấn đề quản lí lớp mà. Nhưng... tớ thực sự rất khâm phục bạn ý, vì lúc nào lớp trưởng cũng mỉm cười được cho dù bị mọi người chọc đến đâu. Gin à, tớ nhận ra một điều, rằng mình nên cười mỗi khi có chuyện gì đó buồn xảy ra, vì ít nhiều đã biết rằng mình có thể vượt qua và làm chủ mọi thứ. Rồi lớp phó học tập, bạn Thái Sơn ý, kì thực tớ không thích bạn ý đâu, vẻ mặt có vẻ như nhìn đời bằng con mắt sợi chỉ ý ="""= Mà đúng hơn là từ cái ấn tượng lần đầu đã không thích rồi. Cậu nhớ mà, trong giờ chính trị ấy, xin có một tờ giấy điểm danh thôi mà cũng không cho, đồ ki bo. Nhưng mà... bạn ý là vì muốn tốt cho các thành viên lớp mình. Chẳng phải người ta đã nói sao, gà nhà dù sao vẫn là gà nhà. Còn nữa, bạn ý tuy vênh, nhưng đó là xứng đáng với những gì bạn ấy đã làm. Tớ muốn được như bạn ấy lắm, thẳng thắn, dám đương đầu mà vẫn để người ta kính trọng ^^ Thôi nhá, mấy bạn khác như Nhài, cô bé có tông giọng khủng bố, cực đanh luôn, nhưng mà... tớ không ghét bạn ý ^^ Còn Quang, thằng này nợ mình 10k mà vẫn chưa chả a, ghét thật đấy. Cơ mà mình giờ á, thấy bình thường, bỏ ra có 10k mà nhận ra được bản chất của một con người, biết cách mà đối đãi, mình thấy có vẻ rẻ. Mà Quang a, mình không phải ác cảm, nhưng mình ngửi có mùi giả tạo á. Nhìn chung là có nhiều bạn mình biết thêm, và mình phải nói là với đám Phạm Nha, mình không biết có suy nghĩ gì nữa. Bạn ý luôn áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác, thậm chí chưa bao giờ tìm hiểu về người khác đã nghĩ xấu người ta. Nhưng được cái, bạn ý tốt vì đã cho mình đi nhờ xe đạp một thời gian, chỉ là khi mình thấy bạn ý đi xe máy cùng Thủy, mình chợt nhận ra chẳng có cái gì là hoàn hảo tuyệt đối, và mình lại một lần nếm được mùi vị bị chơi. Cuối cùng, trước khi vào với đám bạn cùng phòng quân sự một thời, mình muốn nhắc đến Nương, cô bạn mà mình cảm thấy rất áy náy vì không chịu tìm hiểu kĩ về bạn ấy mà đã vội phán xét. Nương rất tốt, mà người dân Thái Bình có vẻ chất phác thật thà thật đấy. Không như ở Hà Nội mình, cuộc sống bon chen nên mọi người lúc nào cũng chỉ nghĩ đến tư lợi cá nhân. Làm bài nhóm cùng cô bạn này cũng hết xảy luôn, điển hình như bài Assignment ấy, hai đứa được 8 điểm lận, ôi, partner của tôi thật giỏi a. Mà bạn ý cũng tốt tính nữa chứ, cho mình đi xe nhờ, rồi có gì cũng đều nói thẳng với mình hết á, cả xấu lần tốt, tuy rằng nhiều lúc mình hơi buồn vì những nhận xét xấu, nhưng còn hơn những người suốt ngày chỉ biết xu nịnh mình. Mai sau mình làm sếp, đứa nào mà cứ kiểu trước mặt là bạn sau lưng là thù với mình, mình thề sẽ cho đứa đó biết thế nào gọi là thù thực sự. RỒi nhá, giờ là phần của đám trong phòng quân sự nhé ^^ Bốn bạn Nấm, Hằng, Quỳnh, Trang thì thôi nha, vì mình không thân với các bạn ý nên không biết. Nhưng mình thấy các bạn ý rất tử tế, không bao giờ tỏ ra khinh người hết cho dù các bạn ý là những cô nàng tiểu thư Hà Nội. Còn Bích Phương, Tiên thì cũng thế nha. Giờ là Loan Chullie và Pury, hai bạn ý tốt, chỉ là đôi lúc hợp tác hơi lười a. Mình đúng là đã tức vì vụ này, nhưng lý do cũng có mà, vì điều kiện đâu phải ai cũng như nhau. Cũng như mình khi viết những dòng này gửi Gin thì vẫn là đang mượn lap của chị đấy chứ ^^ Hì. Giờ đến Mai Nguyễn, ây cha, mình có thể hiểu được Mai Nguyễn a, vì mình đã từng có một người bạn suốt 7 năm, một cô bé không khác Mai là bao. Mình quen rồi, và mình cảm thấy những người này... rất dễ đoán ^^ Là Hoa đó, chẳng phải Chị Dậu một thời đây sao. A, nhắc cái này lại nhớ cái thời Anh Dậu Chị Dậu bị cốc đầu như đúng rồi, một đứa thì đấm, một đứa thì cốc, ôi cái thời cấp hai bình lặng của tôi. Còn nữa, mình bỗng nhớ thằng Anh Dậu da diết, nó vẫn còn nợ mình tiền a. Còn nữa, mình nhớ nó là vì mình có lỗi với nó thôi, với cả, nó cũng là đứa dám nói thẳng về sự kém cỏi của minh. Ôi Anh Đức, tao ước gì mai sau khi làm việc có thể gặp lại mày, chỉ là lúc đó mày mà là sếp tao chắc tao lại tiếp tục ăn cốc mất. Nhưng biết đâu, mai này cả tao và mày đều chín chắn, khéo mày lại biết ơn tao vì đã góp phần làm tuổi thơ mày thêm dữ dội. Thân gửi Anh Đức, rất xin lỗi vì một lần chạm mặt ở bến xe công viên THống Nhất, t đã lỡ bơ mày. Nếu bây giờ gặp lại, nhất định tao sẽ chào mày tử tế và hàn huyên quá khứ một thời a. Kì thực t rất xin lỗi vì chê mày ông già. À, mà chết, lạc đề rồi. Giờ là Giang mai nhé, mình cực kì ấn tượng bởi thái độ của Giang với gia đình nghen, một cô bé yêu thương gia đình, có thể tự do nói lên suy nghĩ, những lời quan tâm chăm sóc với bố mẹ. Tớ rất ngưỡng mộ vì bản thân tớ không thể nói ra điều ấy. Nhiểu lúc tớ rất muốn nói với mẹ và bố rằng, tin ở con, con nhất định làm bố mẹ tự hào. ^^ CÒn cả cái hôm cậu trả lời cô tổng quan du lịch nữa, tớ thích cậu rồi a ^^ Giờ là Hiệu điên ^^ Hì hì, cái con bé này, sâu ngủ a. Thật may là mày không quen tao ở thời cấp 3, nếu không mày sẽ cùng tao được chúng nó nói là ma ngủ nhập vào đó ^^ Còn nữa, đừng có tốt với nhiều người quá, hãy đối xử tốt với những người thực sự tốt với mình ấy. Vì nhiều lúc nhìn những đứa khác lợi dụng mày, tao rất muốn đạp cho chúng nó một trận a. Cái này là vì từ bé tao đã sống như một chỗ nương tựa cho mọi người rồi, vì tao có em họ bằng tuổi, chứ không phải chị họ, nên lúc nào tao cũng nghĩ là tao cần bảo vệ mọi người á ^^ Hương Dê nhé, ấn tượng tôi với cô gặp nhau ý mà, nghĩ lại mà buồn nôn ế. Nhưng quen rồi mới biết, hâm quá cơ. Nhưng mà mấy cái tư tưởng có chí tiến thủ của tôi, chắc chỉ có cô mới hiểu thôi. Vì cô rất cầu tiến. Những quyền sách của các nhà thành công, cũng chỉ có cô đọc cùng tôi, nhiều lúc cảm giác, mặt này của tôi, chỉ cô mới hiểu được. Chỉ là buồn cười nhất những lúc cô bị trêu về vấn đề 18+ thôi, thực ra thì nó cũng không có gì, vì tụi mình đủ tuổi hết rồi, tôi đọc đam thú thực còn 21+ rồi cơ, đấy là chưa muốn nói hồi tôi lớp 8, tôi đã đọc truyện người lớn rồi. Í ẹ, nhưng mà... tôi không thích bị cô gọi là Phong hồn đâu... Hồn của gió, phiêu du lắm. Hường, một cô bạn tốt, luôn nghĩ tốt về mọi người, tôi với cô cùng học khá nhiều thứ đấy chứ. Cảm ơn về những buồi ees đi cùng tôi, vì những buổi đi học về trên xe 32, rồi cả lúc hai con hâm bọn mình cùng ăn xôi (cơm) trên xe nữa chứ. Quả là bá đạo mà. Còn nữa, tôi thấy cô rất chi là năng nổ nha,là một người luôn tiến về phía trước để mà hoàn thiện bản thân mình. Rồi hai con hâm bọn mình cùng đi xin việc, mấy cái lần tôi bắt cô chờ, hôm đấy được cô cho chờ lại, a ha... cảm giác đúng là rất bồng bột nhé. Rồi cầm cái hồ sơ đi xin việc nhưng chẳng có gì, rồi ngồi phỏng vấn. Í, hai đứa tụi mình mắc cười dễ sợ luôn. RỒi một ngày làm ở đấy, học được một ít đấy chứ, nhưng thú thực, tôi không thích thằng Thắng tẹo nào... cảm giác như tôi đã nhìn thấy nó ở đâu mà không tài nào nhớ nổi... Mà thôi, nhìn chung là cô là một đứa khá giống tôi, khẳng định đấy, những thứ mà cô trải qua, nói thật tôi đã hiểu tử lâu rồi, nên mỗi khi nghe cô nói chuyện, tôi có cảm giác như trở lại ngày xưa của mình vậy. Thích ăn kem, Nữ sinh =))) Người hà tĩnh thật thà lắm nhé, khiến người ta không ghét được. Nhưng mà,.. Nữ phải nhớ giữ đúng lời hẹn chứ. Tớ ghét nhất là đứa nào hứa mà không làm, thà đến muộn còn hơn ý ... Mà từ giờ tớ phải nghiêm chỉnh về giờ giấc và trách nhiệm về lời hứa hơn mới được. Mà này, cẩn thận đừng sa đà vào đam nhé, fan fic nhẹ là đủ rồi, lấn sâu nữa sẽ trở thành sâu, và sẽ ngồi đọc đam trên xe buýt như tớ, cười bỉ như tớ, bị cả lũ con trai nhìn khinh bỉ cũng mặc kệ như tớ, rồi tệ hơn là còn bị anh phụ xe cướp truyện và rồi đọc oang oang phần xxoo lên thì sẽ rất xấu hổ a ^^ Hạnh, cụ à, tao phải nói rằng ấn tượng ngày đầu của tao về mày sụp đổ rồi, tao đau lắm, tao bị thích tomboy mà, nhìn rất chi là phong cách, có chút gì đó phá cách cùng thoải mái tự do, chứ cái lần ở Xuân Hòa ý, nhìn mày bị lũ trong phòng trang điểm cho, tâm tao đau cực, tao bị thích cái đẹp, nhưng không hứng thú với mấy cái làm đẹp cua bọn con gái, kì thực đấy không thuộc sở thích của tao nên tao đã nói xấu mày. Hic, tao xấu xa thật đấy, nhưng mà tao cảm giác như lúc ở Xuân Hòa, mày cũng xa cách với tao mà. Mày biết không, cảm giác của một đứa trẻ bị bỏ rơi hụt hẫng lắm. Nhưng mà... t không có lý do gì trách mày hết, vì sau một thắng, tao gần như... quên sạch. Chỉ thấy bản thân thật ích kỉ và hẹp hỏi thôi. Nhưng này, mày có tính xấu, nhớ là đừng có vội nghĩ người khác xấu xa nhé, thử một lần hiểu cái Nương xem, tao thề là mày sẽ thích con bé á ^^ Còn nữa, nhiều lúc tao rất muốn gọi mày là tiền bối vì làm fan 5 thằng hâm lâu hơn tao, nhưng mà gọi ra chắc mày dợt tao te tua mất. À mà tao thấy mày hút cả zai lẫn gái nhá, tao còn thấy mày rất hợp đôi với thằng Hòa nữa ^^ (cơ mà vì một số lý do, tao không thích Hòa, mỗi lần nói chuyện với nó chẳng thoải mái tí gì cả, cứ phải nghĩ xem nên nói câu gì, câu nào không nên. Mệt, thế nên... t thực sự là muốn tránh cho khỏi tiếp xúc luôn ^^) Cuối cùng là vài nhân vô tình bước ngang đời mình lúc đi quân sự. Các bạn à, Xuân Hòa, nơi tình yêu bắt đầu, Hà Nội, nơi tình yêu kết thúc á. Tớ chỉ nói mỗi người một câu thôi: - Uke luật, tớ ghét cậu, không phải vì cậu, mà là vì bản thân tớ hèn nhát, bị kích động nên nói xấu cậu, lại còn ra vẻ mình là người thảm hại nữa, èo, tớ thấy khinh mình à. Vì hổ thẹn nên không dám add face cậu nữa (mà nói đúng ra là add xong chả để làm gì, thà không add còn hơn ^^) - Tóc xù, kì thực cậu rất lịch sự. Cậu thích cụ tớ phải không. À mà không, chưa thế nói là thích, nhưng cũng same same mà ^^ Tớ thấy cái kiểu dõi theo hình bóng cụ tớ của cậu ý, mắc cười ghê a. XIn lỗi vì hiểu lầm cậu nhé. - Uke tài chính: Cực phẩm a cực phẩm. Nhìn chung là tớ thích cậu, nhưng từ khi biết cậu là S.one, cảm giác tớ chỉ có hai từ... câm nín. Tớ cứ nghĩ cậu là fan 5 thằng hâm, còn là fan thằng Chê hâm nữa chứ. Nói thật tớ ấn tượng cực kì ngày đầu tiên cậu lên Xuân Hòa luôn, mũ đen khăn đỏ (hay mũ đỏ khăn đen nhỉ???) Nói chúng là ấn tượng. Tớ xin lỗi vì vụ chơi đểu cậu khi ở trên đó, ây, khó trách, nhàn cư vi bất thiện mà. Còn giờ, hic, tớ chẳng hiểu mình add nick cậu làm cái đinh gì nữa ="""+ Kì thực tình yêu tắt ngấm a, giờ tớ chấp nhận cả sửu thụ nên không còn hứng thú với cái hàng cực phẩm như cậu nữa á.... Hic, mình là sao đây? - Hiệp, đùa, mi là thụ, đừng nghĩ mình là công. Ta ngày đêm cầu nguyện người bị một anh công phúc hắc bá đạo mỹ hình... đè. Thân ái và quyết thắng! Nhớ là đừng có bi thương nữa, ta chán cảnh đọc status face của ngươi như thế rồi. hường phấn lên cho ta nhờ. Tạm dừng ở đây vì đã muộn, 1:25 của ngày mới rồi ý ạ. Nhìn chung là mình tự thấy mình hâm, nhưng không kém phần bá đạo, hí hí ^^ Nói chung là hôm nay mình hường phấn... Thanh Ngân à (Tên bố mẹ đặt cho mình a, ngẫu hứng cơ mà... không chối bỏ được ="""=) Chép lại bức thư cũ nhé ^^ "Con muốn sang Nhật Bản, nơi mà mặt trời luôn mọc đầu tiên, nơi mà loài hướng dương khao khát tìm về ánh sáng. Những cánh hoa anh đào hồng phót nhẹ nhàng rơi, biết đến bao giờ nó mới có màu đỏ máu. 28 tuổi, con muốn đi du lịch, con muốn đến những miền đất xa lạ, nhìn những người bạn quốc tế đang sống vui vẻ, khám phá những miền đất mà người ta muốn đến. Thăm nơi quy tụ của các vị thần, đứng trong tượng nữ thần tự do nhìn ra thế giới và bảo rằng: Con chim nhỏ bị thương ở cánh ngày nào, cuối cùng đã có thể tự do bay. Sống nào, hãy làm một con đại bàng lớn, không thì cũng như những cánh bồ công anh, dù những cơn gió có thổi chúng ta đến đâu, chúng ta vẫn luôn mạnh mẽ sống. Sống... không đơn giản là tồn tại. Mà là tồn tại sao cho nó vượt quá ranh giới của một sự tồn tại đơn thuần. Hãy làm một con người in đậm bước chân trên cát, Chứ đừng làm hạt cát để cho người ta in đậm vết chân..." Cuối cùng Nhớ trở thành một nhà tổ chức sự kiện tuyệt vời, phải làm CEO, phải giàu và phải đưa bố mẹ đi du lịch đó. Thân ái và Quyết thắng Gin của ngày hôm nay ^^

nguyenkhanhly262007:

about 1 year ago

đỉnh thiệc anh ơi, 10 năm rồi chắc a đang sống hạnh phúc lắm ạ

Load more comments

Sign in to FutureMe

or use your email address

Don't know your password? Sign in with an email link instead.

By signing in to FutureMe you agree to the Terms of use.

Create an account

or use your email address

You will receive a confirmation email

By signing in to FutureMe you agree to the Terms of use.

Share this FutureMe letter

Copy the link to your clipboard:

Or share directly via social media:

Why is this inappropriate?