Press ← and → on your keyboard to move between
letters
Hôm qua tự nhiên tôi đọc được câu chuyện "10 năm sau khi tôi chết" trên Tiktok của tác giả Sầm Khương, cuối cùng đến bây giờ vẫn day dứt và thương cảm nữ chính Tống Ngôn.
Nữ chính mất vì tai nạn được 10 năm, mọi người đều dần lãng quên cô. Bố mẹ cô có con gái mới lãng quên cô, bạn thân lãng quên cô, người yêu cô Hứa Kính Vũ những năm đầu đau khổ vì cô mất, cuối cùng cũng vô thức lãng quên cô, cuối cùng cưới vợ sinh con, ký ức về cô cũng không nhớ rõ nữa, sống bên vợ con.
Ban đầu tôi khóc, hôm nay vẫn khóc, cảm giác như mình là người thất tình, là người bị lãng quên. Cuối cùng, mọi người đều lãng quên nữ chính, nữ chính bị thời gian bỏ lại, mọi người dù thiếu nữ chính cũng vẫn hạnh phúc. Người yêu cô sau 10 năm cũng có vợ con. Nếu cô còn sống, cô có thể là vợ anh; Cô chết rồi, người khác là vợ anh, anh vẫn sống hạnh phúc.
Sau đó tôi thương nữ chính. Hóa ra mọi người cũng không yêu thương nữ chính nhiều đến thế. Mộ nữ chính không ai đến thăm viếng, không có giỗ, nam chính sau khi kết hôn cũng không đến viếng mộ nữa, bố mẹ nữ chính không viếng mộ, bạn thân cũng không. Nữ chính cứ thế thành bia đá lạnh lẽo không nén nhang, không ai tới thăm giữa đất trời.
Sau đó tôi lại vô tình được đề xuất câu chuyện khác, trong đó, Trương Chính Ý mất vợ là Tô Uyển Uyển, sau đó cả đời chung thủy, chỉ có một mình cô là vợ, sau đó thanh thản đi gặp cô ở tuổi 90. Tôi lại có suy nghĩ vô cùng ích kỷ, tôi muốn nam chính mãi nhớ, mãi yêu nữ chính, không lấy vợ, cả đời dành tình yêu chung thủy và vị trí "vợ" cho một mình nữ chính. Thực sự, tôi rất đau lòng cho nữ chính khi nam chính kết hôn sinh con, sau đó tất cả đều quên nữ chính.
Tôi thực lòng mong nữ chính có thể đầu thai sống cuộc đời đầy yêu thương, bạn bè yêu thương, gia đình yêu thương, bạn đời yêu thương dài lâu, "mọi người đều yêu thương thật dài lâu" như mong muốn của nữ chính. Dù không được như Trương Chính Ý, mọi người vẫn sẽ khắc sâu cô trong tim, dù sống hay chết, cả đời sẽ yêu thương và gìn giữ hình ảnh của cô trong lòng không quên lãng.
Sign in to FutureMe
or use your email address
Create an account
or use your email address
FutureMe uses cookies, read how
Share this FutureMe letter
Copy the link to your clipboard:
Or share directly via social media:
Why is this inappropriate?